banner

[Rule] Rules  [Home] Main Forum  [Portal] Portal  
[Members] Member Listing  [Statistics] Statistics  [Search] Search  [Reading Room] Reading Room 
[Register] Register  
[Login] Loginhttp  | https  ]
 
Messages posted by: nadsad  XML
Profile for nadsad Messages posted by nadsad [ number of posts not being displayed on this page: 0 ]
 

stormcenter wrote:
Anh Mon ơi cho em hỏi một chút về phụ âm T trong MSE, theo như video nói thì âm T được phát âm thành âm D khi đứng sau T là một từ bắt đầu bằng một nguyên âm. VD: "Get over there" thì sẽ đọc là "Ged over there", nhưng tại sao "Meet me at eight" lại đọc là "Meed me ad eight". Sau từ "meet" là từ "me" bắt đầu bằng phụ âm m chứ đâu phải là một nguyên âm đâu. Tại sao lại đọc từ "meet" là "meed"??? 


bạn học ở đâu vậy? mình chả học sách hay chuong trình gì mse như bạn nhưng mình nghe nhạc, hay xem mấy kênh nước ngoài thì thấy "meet me " thì meet là meet chứ đâu có meed
cảm ơn Anh mon

levanducqtes wrote:
Cái diễn đàn HIV này đúng là rắc rối thật đấy . Đăng kí cái tài khoản để bình loạn mà mãi không xong . Bấm chuột nhanh nhanh một tí là à bạn có khả năng đọc nhanh bằng vận tốc ánh sáng rồi bạn đang thử một phép lạ trí nhớ của bạn quá kém load more 3 hột
rongsay à! Mình thì không giỏi nói lắm đâu , những gì mình sắp nói đây có thể nó hơi lủng củng nhưng đại thái là như thế lày
Đầu tiên là cái ý thứ nhất của bạn
Tuy nhiên có 3 ý mà dựa vào trải nghiệm bản thân thì ME không đồng tình. Một là trong phần triết học, tin vào ý chí thắng năng lực bản thân. Cái này giống kiểu tư duy làm giàu không khó, tuy nhiên bản thân ME thấy rằng cuộc sống này 5 phần là số má và phúc phận nữa, ví dụ bạn học mấy thì vẫn thua mấy đứa sinh ra có ba/mẹ là dân Anh, Mỹ.. kiều -> lúc này công cụ tâm đắc chủ đạo làm tiền của bạn đã thua ngay từ đầu. Đề cao ý chí là tốt nếu bắt đầu làm gì đó, hoặc nếu thành công khi làm gì đó sẽ có cái mà chém gió, nhưng sẽ rất tai hại nếu chả may trượt chân, hoang mang không chấp nhận, lúc nào cũng thúc bách bản thân lao tiếp về phía trước 1 cách mù quáng không có lý do. Đây là hệ quả của tư duy chống tôn giáo, lấy ý chí làm bàn đạp thắng mọi thứ, nhưng mà nên hiểu rằng đạo Phật hay tôn giáo gì đi nữa thì khi nó nói đời là bể khổ không có nghiã là buông xuôi mà là sống đúng mực, đừng cưỡng cầu 1 cách vô lý, dù muốn hay không cái cuối cùng vẫn là cái chết, ai cũng vậy thôi mà.  

Không thể nói 1kg nước = 1 lít nước được . Có 2 thằng A và B cùng học dốt như nhau đầu óc ngu si tứ chi phát triển .Một ngày má thằng A thấy nó nghịch quá cho nó lên Sài Gòn học , ba thằng B cho nó học trường khác tốt hơn ở nông thôn . Sau này thằng A làm giám đốc còn thằng B làm nhân viên . Bạn có thể nói má thằng A giỏi hơn ba thằng B , thành phố phát triển hơn nông thôn chứ không thể nói thằng A giỏi hơn thằng B được .
Cái ý thứ hai của bạn
Hai là thấy có vài bạn và tác giả nói không học ngữ pháp mà để mọi thứ tự ngấm. Mình thấy là ngữ pháp bằng tự vựng, nó không nằm trong bốn nhóm kỹ năng nghe-nói-đọc-viết vì nó là nền cho các thứ khác, không thể lên trình nếu không có ngữ pháp. Ngữ pháp khác từ vựng ở chỗ nó là luật, luật là hữu hạn nên nếu bạn học được hết thì sẽ có lợi lớn, từ vựng thì quá nhiều học từ từ tý nào hay tý đó. Vấn đề ở đây chính là cả bạn cũng chưa giới hạn được phạm vi của ngữ pháp, nếu bạn thực sự học ngôn ngữ học thì khi học qua ngữ pháp của 1 ngôn ngữ dòng Đức bạn sẽ nắm hầu hết ngữ pháp Anh, thậm chí thừa. Do đó có thể nói ngữ pháp là luật có hạn. Vấn đề còn lại là các bất quy tắc, cái này như từ vựng thôi vì là vô hạn, không ai kể cả bản ngữ nắm hết chính tả từ vựng cũng như bất quy tắc, thế mới đẻ ra trò Spelling Bee. Bạn phải nắm rõ hết luật ngữ pháp chứ không phải học luật nào biết luật ấy, nó có hạn.  

Từ bé tới giờ mình chưa từng thấy thằng trẻ con lào nó học ngữ pháp trước khi biết nói tiếng Việt cả . Bản thân mình chả biết cái gì gọi là quy tắc tiếng Việt mà vẫn nói chuyện phà phà đấy thôi(không biết xác định chủ ngữ, vị ngữ hay cái gì gì đấy có gọi là quy tắc không). Mình chắc chắn với bạn rằng phần đông học sinh Việt Nam sau khi ra trường quên hầu hết nội dung phần tiếng Việt trong chuơng trình Ngữ Văn hiện hành . Mà có biết thì cũng chả để làm gì .
Riêng cái phần luyện nói thì mình không học . Mình nghĩ "người nói thì phải có người nghe" chứ ngồi một mình hết đọc thì thầm rồi hét rồi gào giống như bị khùng ấy . Có lần mới sáng sớm dậy xem cái Master spoken English rồi nghe nó ngáp ôi đúng là hại não . Nói đúng là ảnh hưởng đến kĩ năng nghe nhưng không phải nói sai thì chắc chắn sẽ nghe sai . Chẳng hạn như có người nói tiếng phổ thông không nói được mấy giọng địa phuơng nhưng vẫn hiểu được đấy thôi , quan trọng là nhiều , ắt quen . Mà mình có học thì cũng chả biết nói với ai smilie Mình ở vùng sâu vùng xa có khi cả năm trời mới gặp thằng tây một lần  


cái quan trọng là gì bạn biết không? là những kiểu tranh luận như thế này nó không bao giờ có hồi kết
không có máy vi tính, ai có fshare down pack pdf + mp3 của bộ đĩa a j hoge không share với nhé ?

gakungfu wrote:

mimi_pro wrote:

Chúc mọi người học tốt hơn nữa,mong rằng tất cả sinh viên ,học sinh và người Việt Nam nhanh chóng làm chủ được tiếng anh để thay đổi cuộc đời mình. smilie

Cố lên mọi người ! smilie  


Tớ tin ấy mai này sẽ trở thành một "nhà hảo tâm" vĩ đại nhất "Việt Nam" đó.! . Hệt như báo đài Việt Nam vậy,chuyên đi lừa dối nhân dân bằng cái nhãn láo tét ! smilie smilie  


Sao bạn lại nói như vậy? mimi_pro cũng trong team của anh Mon đó, bạn họ rất giỏi. Mình cũng mong được như anh Mon, tớ dự định là sẽ ở nhà ăn bám, đọc sách, tập thể dục, học tiếng Anh như anh Mon tới khoảng năm 26 27 tuổi như anh Mon rồi bắt đầu cuộc hành trình của cuộc đời mình.
Xin close topic vì mình cảm thấy rất nản khi gặp những thành phần nói bóng nói gió như trên.
xxxxxxxxxxxxxxx

pes911 wrote:

doremon-nobita wrote:

pes911 wrote:
Anh Mon ơi. Anh có thể viết một bài về sức mạnh sử dụng đòn bẩy được không ạ? ( VD: đòn bẩy tài chính...)
 


Câu hỏi của em mơ hồ quá, anh không biết em muốn anh viết về cái gì, nhưng rất có thể những thứ em biết thì anh lại không biết, những thứ em muốn tìm hiểu thì anh lại muốn cách xa, bởi vì chúng ta đang sống trong thời đại tràn ngập thông tin, nếu không có chọn lựa thì thế nào cũng "chết chìm"

Em có thể cho anh biết mục đích của em về việc tìm hiểu "sức mạnh sử dụng đòn bẩy" và ứng dụng của nó trong việc thay đổi cuộc sống 


(Xin lỗi mọi người. Hơi lạc đề một tí.)
Anh Mon à. Bản thân Em cũng chưa tìm hiểu sâu về cái này nên không biết hỏi Anh thế nào cho rõ. Đến bây giờ theo Em được biết, đòn bẩy là quá trình nhân thành quả công việc lên nhiều lần bằng một cách nhẹ nhàng. Là cách mình tận dụng kinh nghiệm người khác (OPE: Other People’s Experience), tiền người khác (OPM), thời gian người khác (OPT), ý tưởng người khác (OPI)... Nếu chủ đề này, Anh không quan tâm thì thôi ạ.

Cho Em hỏi thêm là: trong thời gian học Tiếng Anh này, Em đọc sách Tiếng Việt thì liệu có ảnh hưởng gì đến việc học không ạ?  


Dùng tất cả của người khác là lúc khi bạn đã biết cách dùng của người khác thôi. Ban đầu bạn vẫn phải tìm hiểu, tìm ra những điều đó thôi. Muốn dùng kinh nghiệm của người khác thì phải có kinh nghiệm " dùng của người khác " đã.

doremon-nobita wrote:

nadsad wrote:

If i had a mom like you .... 


Nếu em biết được điều này thì hãy phấn đấu để sau này thành 1 người chồng tốt và 1 người cha tốt. Đừng có để sau này có gia đình thì con cái của mình nó lập lại câu nói trên: "I hope I can have a dad like you because my dad is terrible" 


thanks.

metun wrote:
MON a, chị có thể hỏi MON một chút không? CHỊ có 2 cậu con trai, lớn hơn 7 tuổi, nhỏ 4 tuổi, thực sự chị mơ ước là có thể cho con trai chị du học ở những nước có nền giao dục tiên tiến nhất như MỸ, như SING, UC,du học bằng học bổng ấy, chứ du học tự túc thì chắc bố mẹ không đủ tiền.vậy nên chị rất muốn cháu giỏi tiếng anḥ̣ ̣̣̣, điều này thì chắc cha mẹ nào chả muốn con mình giỏi cơ chứ, phải không?
chị cho cháu học tiếng anh ntn, em thấy có đươc không, có gì góp ý chi với nhé
Anh lớn 7t, lớp 1 hàng ngày tiếp xúc với tiếng anh khoang 2 tiếng, bao gồm
- sang , ngủ dậy, xem bo dvd học " magic english, va gogo" khoảng 1/2 h. bộ này dành cho trẻ em học ta.
- trưa xem phim hoạt hình tuỳ ý, khoảng 1/2h
- chiều tự học từ, làm bài tập , học mẫu câu 1/2ḥ mỗi tuần học thêm 2h Ta nên có từ mới và bài tập phải làm
- tối nghe vài truyện cổ tích , và chọn lấy 1 truyện thích rồi học thuộc lòng mỗi ngày 3 câu, cho đến khi nào thuộc hết cả truyện thì chuyển sang truyện khác. học thuộc dù cho không hiểu nghĩa, bắt chứơc giọng điệu như họ.chọn những truyện ngắn, dễ hiểu có hình minh hoạ kèm theo.
EM góp ý chị với nhé. lưu ý: cháu ở nước nhỏ thuộc NGA , nên ngôn ngữ hàng ngày của cháu đã là tiếng viêt ̣voi bố mẹ và tiếng Nga với bạn bè thầy cô ở trường. ở trường cháu cũng được học ta 3 tiết 1 tuần.

EM nhỏ 4 tuổi thú thực chỉ mới chỉ tắm ngôn ngữ là xem hoạt hình cùng anh buổi trưa tiếng anh và chị dạy cháu học đọc từng từ theo kiểu nhớ chụp ảnh thôi chứ chua làm gì cả, vì tiếng Nga em nhỏ chưa thạo như anh.
MON này, chị ở nhà nội trợ nên vi tính không thạo lắm, đánh máy có dấu có đoạn ngắn thế này mà vã mồ hôi đấy, nên có lỗi sai thì bỏ qua cho chị nhé. dám xưng chị vì biết MON nhỏ hơn chị chục tuổi mà.
chị khao khát giỏi tiếng Anh lắm, lần này quyết tâm theo pp cua Mon đến khi nào nói chuyện tự nhiên được, xem phim đọc báo tự nhiên đựoc chứ nhất đình không dừng lại nửa chừng đâu. học giỏi để bảo ban con cái, rồi sau các con có đi du học thì còn di theo các con chứ nhỉ. hiiiii. mơ ước xa xôi quá nhỉ?
cảm ơn MON nhé. thân ái.


 


If i had a mom like you ....
Cuộc sống xung quanh làm em mệt mỏi, mỗi lần ra ngoài đường thì gặp nhiều người, như những bức tường với các phe, thế lực, tự hỏi cuộc sống ở những nơi khác thì nó như thế nào?. Nhìn gương mặt họ chẳng có cảm giác gì, tự hỏi cuộc đời mình sẽ ở đây mãi sao với những thứ chẳng bao giờ thay đổi, từ con người tới xã hội, tới những suy nghĩ , sự áp đặt vô hình của mọi thứ. Bản thân muốn ra đi nhưng mới 18 19 tuổi đầu thì ra đi sẽ phải đi như thế nào đây? Hai lựa chọn :
1/ Ở nhà ăn bám học tiếng Anh, cứ những khung cảnh cũ kĩ ấy
2/ Ra đi và tự quyết định cuộc đời mình nhưng xác định là bước đầu với số 0 trong tay thì sẽ rất khó khăn, bản thân chẳng biết phải làm thế nào.

Và cũng tự hỏi nếu như cứ dùng biện pháp mô phỏng những người kiệt xuất thì có phải bản thân mình là kẻ bắt chước không? Những người kiệt xuất ấy họ có gì mà trở nên như vậy?

doremon-nobita wrote:

meoconthaman wrote:


1.Tài năng mà anh MON muốn nói đến có phải là khả năng không ? Anh cũng nói khả năng của con người là vô hạn, nếu có thì chỉ có giới hạn về tầm nhìn, sự hiểu biết... nếu thế sẽ không có thước đo hay chuẩn mực cho tài năng ?


2. Tài năng là chỉ số IQ gì đó hay còn gọi là chỉ số thông minh phải không anh...theo em được biết nó được đo bằng điểm số, em chưa test kiểu này bao giờ. Anh test chưa ? smilie


3. Anh nói : có thêm tài năng thì thành công đến sớm, còn không có thì nó đến muộn, như vậy là nó hoặc Không Có, nếu thế nó sẽ phụ thuộc vào từng chủ thể phải không anh, vậy sinh ra đã có người có chỉ số IQ cao hơn người kia, có người giầu và người nghèo, kẻ dốt và kẻ giỏi... vì thế lại có câu: văn ôn võ luyện hay cần cù bù thông minh ( người thông minh thì không cần cần cù ) = có công mài sắt có ngày nên kim... ý muốn nói tài năng hay thông minh có thể luyện được ?
 


Việc làm đầu tiên của em là đọc lại toàn bộ những bài anh viết, mỗi lần đọc xong thì em phải cố gắng liên kết các bài viết lại thành 1 chuỗi để hiểu được những gì anh muốn nói

Anh trả lời câu hỏi của em, mặc dù câu trả lời đã có trong các bài viết trước

1 và2: Anh chưa bao giờ đụng tới vấn đề liên quan đến IQ, và những thiên tài mà anh biết họ cũng nói điều đó. Vì chỉ số IQ nó chẳng liên quan gì đến tài năng của em hết-tóm lại thước đo tài năng của anh với người khác nó không giống nhau. Cái này đã nói

Một bên: Tri thức là sức mạnh-đụng cái gì cũng biết, đánh trắc nghiệm thì 100% nhưng chả làm được gì để cải thiện cuộc sống bản thân và xã hội

Bên còn lại:Tri thức là sức mạnh khi và chỉ khi nó giúp chúng ta thay đổi cuộc sống. Cái này anh đã nói rất nhiều lần, nhắc lại nữa thì nó nhàm

Cụ thể: anh không biết tên đường nơi anh sống, không biết lịch sử, địa lí.... Vì đối với anh biết cái này để làm gì. Nếu muốn đi đâu: kêu taxi. Nếu muốn biết lịch sử: google...

Vấn đề nó là ở chỗ đó: những thứ em biết nó vốn dĩ chả để làm gì-hiểu anh nói chỗ này không?-mà chả để làm gì thì có biết hay không biết cũng như nhau

3. Cái này anh cũng đã nói và em không chịu đọc kỹ các bài anh viết: Đầu tiên em phải biết mình muốn cái gì?

Muốn kiếm tiền: đầu tư thời gian học cách kiếm tiền

.........................

Mấy cái này không nói nữa vì nó nhàm


Nhân meoconthaman hỏi Doremon nhắc lại luôn: Nếu các bạn không ứng dụng được những tri thức mà Doremon cung cấp thì thật phí cho các bạn, và bằng chứng là các bạn vẫn chưa ứng dụng bao nhiêu bởi vì vẫn còn có những câu hỏi ngớ ngẫn. Doremon liên kết phần nào các bài viết cho các bạn như sau

Đầu tiên các bạn muốn giàu thì theo qui luật kinh tế học: Bắt buộc các bạn phải làm Business Owner và Investor-Vì đây là 2 nhóm kiểm soát toàn bộ quyền lực và tiền tệ trên thế giới

Hai nhóm này Business Owner và Investor: học các môn học, có cách tư duy, có quan niệm về cuộc đời, có tính cách... hoàn toàn khác với nhóm nghèo

Hai nhóm nghèo: lực lượng lao động chân tay và làm thuê như bác sĩ, kỹ sư...: tương tự như trên... họ hoàn toàn khác với nhóm giàu

Cái khác biệt Doremon đã phân tích ra, thế nhưng hầu như không ai thấy

Nhóm nghèo: làm theo lệnh, phải nghe lời... tóm lại họ luôn cần người chỉ đường
Nhóm giàu: ra lệnh.... tóm lại họ chỉ thị cho người khác phải làm

Nhóm nghèo: học các tri thức, tính cách để làm thuê
Nhóm giàu: học các tri thức, tính cách để ra lệnh

Và những lựa chọn mà Doremon đã phân tích-đọc lại sẽ thấy

Cho nên: Nếu ai đó muốn giàu mà không chịu làm Business Owner và Investor thì chỉ có nằm mơ-đây là nói trên cái chung, có nghĩa là có những người làm thuê họ vẫn giàu-nhưng cực kì ít và cực kì lâu. Lí do thì đã nói

Làm thuê: tiền lương hàng tháng-nó cố định, phải đi làm mới có tiền, hết làm thì hết tiền
Làm Business Owner và Investor: không cần làm vẫn đẻ ra tiền

Cho nên Doremon rất ngạc nhiên đó là có người muốn giàu như Bill Gates bằng cách đi làm thuê-đây quả là 1 điều ngây thơ không thể tưởng. Các bạn cho rằng Bill Gates ông ta giàu là nhờ tài năng code giỏi sau đó đi lãnh lương?

Một trong các khác biệt lớn nhất giữa 2 nhóm trên

Nhóm nghèo: chọn an toàn và không dám mạo hiểm
Nhóm giàu: chọn cơ hội và phải mạo hiểm

Cho nên nếu có chuyện cỏn con là nghỉ học mà các bạn đã đắn đo, lo sợ thì các bạn không bao giờ giàu. Vì để giàu nó đòi hỏi các bạn phải mạo hiểm.

Khi đã mạo hiểm thì các bạn sẽ gặp thất bại không sớm thì muộn-lúc này nhớ tới bài hai mặt đối lập-nhìn về phái trái của nó để đi lên...

Tóm lại: Doremon rất ngạc nhiên cho những ai muốn làm giàu nhưng vẫn còn giữ lại tính cách của nhóm nghèo-và đương nhiên các bạn nắm chắc phần thất bại

Cách giải quyết: đọc lại toàn bộ bài viết của Doremon để thay đổi càng nhanh càng tốt. Còn không thay đổi được thì đừng nghĩ đến chuyện thay đổi cuộc đời và làm giàu



 


ý của bạn ở trên là " tài năng " ở đây chắc là khả năng ban đầu

Mark của Facebook hay bill gates lúc đầu có khả năng về lập trình và tạo ra những thứ như máy tính , hay mạng xã hội, rồi từ những thứ đáp ứng xã hội đó để làm ra tiền , tạo ra những cái " tiền đề" để sau này trở thành business owner hay invester và từ đó trở nên giàu hơn nữa nhưng lúc này thì lại lo những chuyện khác. ( giống như những gì em đã đọc trong topic này thì như anh đang học chuyên ngành IT , sau này làm được cái gì đó, rồi có tiền đề, rồi đầu tư sỡ hữu rồi trở nên giàu hơn nữa, kiểu như lập công ty rồi mướn người khác làm)

Còn có hay không em không biết những pure invester từ đầu, tức là những người này cũng bắt đầu từ 1 số tiền nhỏ rồi đầu tư nếu lời thì đầu tư lên hoặc nhiều ( vay mượn, hoặc của hồi môn, hoặc cống sức làm việc ban đầu ...) , không liên quan gì tới sáng chế mà những doanh nhân này chỉ đầu tư và đầu tư ( như những gì anh nói gọi là từ 5 triệu , rồi lên lên tỉ...)

Nhưng mà nói ra thì em nghĩ nhóm 1 thì cái đích cuối cùng cũng chỉ là trở nên giàu có, doanh nhân lớn, cho nên nhóm 2 thì có vẻ thực tế hơn và theo những gì đã đọc ở trong topic này thì cái anh muốn nhấn mạnh là ở nhóm 2 chăng ? cái gì đó gọi là ước mơ lớn rồi làm, cái gì đó thực tế.

Em mới 18t nên hiểu không được nhiều, mong anh cho em ý kiến về mấy nhận xét trên

huynguyen023 wrote:

nadsad wrote:
anh chủ topic năm nay bao nhiêu tuổi nhỉ?  


Anh doremon bao nhiêu tuổi thì cũng đâu ảnh hưởng gì đến topic này đâu? cũng đâu ảnh hưởng đến việc học của bạn?

Bạn có hỏi thì cũng không nhận được câu trả lời đâu, nên tốt nhất nếu bạn muốn học theo topic này thì nên nghiền ngẫm kĩ phương pháp rồi quyết định theo hay không,cũng như đừng đặt những câu hỏi như vậy nữa.Thân! 

ừ thôi
..................
....................................
Riêng Doremon cũng vậy, ngày xưa có ai dẫn dắt, chỉ ra con đường để Doremon dám bỏ 3 trường Đại Học... thế nhưng Doremon vẫn bỏ... để giờ đây ai có thể sống được cuộc đời như Doremon sẽ sống

"sẽ sống"???

nguyenga86 wrote:
căn bản với 1 cao thủ hay 1 thấp thủ thì cũng vẫn bắt đầu từ những thứ nhập môn vỡ lòng cơ bản nhất bạn ạ , có là cao thủ giời thì khi học lập trình cũng phải bắt đầu từ hello world thôi . Cao thủ là kết quả của một quá trình chứ ko phải bắt đâu người ta đã là cao thủ đâu smilie 


Và mình đang muốn biết những thứ " nhập môn vỡ lòng" mà bạn nói ở trên đối với họ là gì, và họ đã bắt đầu như thế nào? Với 1 người không có 1 chút gì kiến thức gọi là thì những thứ đó đối với mình luôn có cảm giác là những thứ cao siêu thế nào ấy.

Giả sử như mình có 1 cái gia đình, môi trường xung quanh với những người đi trước ở cái lĩnh vực mà mình đang muốn nói tới ( lập trình viên, máy tính...), hay giả sử như mình có 1 cái cuộc sống nó được bình thường với 1 cái gia đình bình thường, được đi học bình thường và khi vừa xong lớp 12 mình chọn cái trường đại học có lĩnh vực mình thích và cứ như thế đi tiếp thì có lẽ cái căn bản đó mình sẽ không bao giờ cần lên đây lập topic và hỏi.

Xin lỗi các anh đi trước em biết là khi vừa đọc xong phần trên chắc cũng nghĩ là em đang " khóc " kể lể về cái gọi là " môi trường " và " số phận" thì em cũng chấp nhận, vì em đang cần tìm 1 câu trả lời và thoát nó ra hoàn toàn sau 1 thời gian dài suy nghĩ về nó.
Giả sử như em chưa có cái gì , all newbie thì nên bắt đầu từ đâu??

Không muốn đổ lỗi cho nhà trường hay bất kì ai nhưng học hết lớp 11 thì chẳng có 1 cái "tình yêu" hay " nhận thức" về cái gọi là " kiến thức cần thiết" mà phải tự thừa nhận là "học chỉ để kiếm điểm kiểm tra/ thi học kì...", học cho qua ngày tháng... và bỗng 1 ngày dừng lại và nhìn nhận là sau bao năm tháng mình chẳng có 1 cái gì gọi là hoặc có thể có 1 chút gì đó nhưng nó lại lọt vào vô thức .

Và quyết định nghỉ học.

Và tưởng chừng sẽ có thể thay đổi được cái gì đó nhưng hiện tại đang trong tình trạng " bí " , "bơi" hoặc " chìm". Đại khái là lúc này khi nghĩ tới " trở thành lập trình viên" , " cao thủ lập trình" , " best hacker" ( như trong phim ấy - đam mê như anh hardison trong leverage nếu như có ai xem) thì nghĩ tới những thứ mình cần phải có:

English- tất nhiên và đang học hỏi bên topic của anh doremon.

Math - chắc có lẽ về mở sách từ lớp 4 và bắt đầu hình thành cái gọi là "tình yêu" và " nhận thức"

Và có lẽ là tìm hiểu về 1 chút gọi là ngôn ngữ lập trình ...


Nói tóm lại là chưa có gì bởi suy nghĩ vẫn là suy nghĩ khi chưa bắt đầu, và 1 kẻ ngoài cuộc thì mồm to cỡ nào cũng không thể nào bằng 1 người chinh chiến, kinh nghiệm, thực tế. Nhưng mà không biết cái suy nghĩ như trên có đúng không và" đối với cao thủ thì căn bản đối với họ từng là gì"?

Xin nhận được những lời nhận xét, cân nhắc của mấy anh.
 

Powered by JForum - Extended by HVAOnline
 hvaonline.net  |  hvaforum.net  |  hvazone.net  |  hvanews.net  |  vnhacker.org
1999 - 2013 © v2012|0504|218|