banner

[Rule] Rules  [Home] Main Forum  [Portal] Portal  
[Members] Member Listing  [Statistics] Statistics  [Search] Search  [Reading Room] Reading Room 
[Register] Register  
[Login] Loginhttp  | https  ]
 
Messages posted by: mrro  XML
Profile for mrro Messages posted by mrro [ number of posts not being displayed on this page: 19 ]
 
@foaato: để có thể thảo luận một vấn đề như thế này thì trước tiên phải làm rõ chúng ta đang nói trong ngữ cảnh symmetric crypto hay là asymmetric crypto. mình thấy bạn có vẻ nhầm lẫn giữa các khác niệm khác nhau trong hai lĩnh vực này. mã hoá và ký trong asymmetric crypto rất khác với mã hoá và "ký" (thực ra là authenticate) trong symmetric crypto, nên phải cẩn thận trong việc dùng các thuật ngữ. ngoài ra cũng không thể bàn về vấn đề này nếu chỉ nói khơi khơi "mã hoá rồi ký" hay là "ký rồi mã hoá" mà phải ghi ra chi tiết các thuật toán sẽ sử dụng.

foaato wrote:

cách Encrypt Then Authenticate : The sender encrypts the plaintext, then appends a MAC of the ciphertext. Ek1(P) || MACk2(Ek1(P)) là cách tối ưu. Vậy khi người nhận nhận được cái message này họ sẽ tiến hành Xác thực (Authenticate) cái message này đầu tiên. Vấn đề là, nếu có kẻ tấn công (attacker) lấy được cái message này, và hắn (attacker) không cần quan tâm đến nội dung của cái plaintext kia là gì, hắn gỡ cái MAC của sender ra rồi lại gắn lại cái MAC của hắn vào tạm gọi là MACk3(Ek1(P)) khi đó message sẽ trở thành

Ek1(P) || MACk3(Ek1(P))

đến bên người nhận họ xác thực thì đó không phải là của người gửi (sender) mà lại là của kẻ tấn công
 


mình đoán đây chính là thứ mà bạn muốn hỏi - trong symmetric crypto thì nên kết hợp mã hoá (encrypt) và xác thực (MAC) như thế nào. đây cũng là câu hỏi thường gặp hàng ngày của nhiều người khi bắt đầu sử dụng mật mã. có nhiều cách kết hợp khác nhau, nhưng cách encrypt-then-MAC là an toàn nhất (có thể xem chứng minh ở đây: http://charlotte.ucsd.edu/users/mihir/papers/oem.pdf).

bây giờ hình dung giữa Alice và Bob có một kênh truyền dữ liệu và giả sử bằng một cách nào đó Alice và Bob đã có chung với nhau một khoá bí mật (thông qua một giao thức authenticated key-exchange). bây giờ hai bên muốn truyền dữ liệu qua lại. nguyên tắc cơ bản để có một kênh truyền an toàn là: truyền cái gì thì bảo vệ integrity của cái đó.

với encrypt-and-MAC, chúng ta gửi C = E_k(P) nhưng lại bảo vệ integrity của P (đó là còn chưa kể MAC có thể tiết lộ thông tin về P). với MAC-then-encrypt, chúng ta hoàn toàn không bảo vệ integrity của thông điệp mà chúng ta truyền đi. chỉ có với encrypt-then-MAC thì nhờ bước MAC cuối cùng mà thông điệp gửi đi được đảm bảo integrity.

lưu ý rằng MAC vừa bảo vệ được integrity về nội dung thông điệp, vừa bảo đảm được integrity về danh tính của người gửi. vì Bob biết mình đang muốn nhận thông tin từ Alice, nên Bob sẽ xác thực dữ liệu trên kênh truyền bằng khoá chung giữa Bob và Alice. Nếu việc xác thực không thành công (thao tác verify của thuật toán MAC trả về false), Bob biết ngay thông điệp hoặc là đã bị thay đổi, hoặc là không đến từ Alice. Cách tốt nhất cho Bob lúc này là huỷ bỏ thông điệp. nói cách khác, Bob chỉ chấp nhận thông điệp M nếu như Alice gửi M cho Bob.

thành ra tấn công mà bạn foaato đưa ra hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến sự an toàn của kênh truyền. khi nhận được thông điệp đã bị foaato sửa đổi, Bob sẽ có cách phát hiện và không chấp nhận nó. điều duy nhất mà foaato có thể làm là ngăn cản sự liên lạc giữa Bob và Alice. kỳ thực thì khả năng này cũng bằng với khả năng của một công cụ cực kỳ hiện đại khác có tên là... cây kéo. khi đó foaato chỉ cần cắt đứt dây mạng là xong :-D.

-m
nếu muốn thảo luận về điện thoại thì cứ thảo luận về điện thoại trước đã, cần gì phải có box nhỉ? phân chia box biếc này nọ thì là để tiện việc quản lý và phân loại nội dung, một việc _chưa_ cần nghĩ đến nếu chưa có nội dung gì hay ho.

-m

rất khó để đưa đường dẫn vào mấy bài trên HVA (tất cả là do gamma95). nên thôi bạn nào muốn xem bài viết có đường dẫn đầy đủ thì có thể xem ở đây: http://www.procul.org/blog/2012/05/02/lam-an-toan-thong-tin-thi-h%E1%BB%8Dc-gi/.

-m
1 Giới thiệu

Tôi nhận được thư từ của nhiều bạn hỏi về việc nên học gì và như thế nào để có thể tìm được việc làm và làm được việc trong ngành an toàn thông tin (information security). Tôi nghĩ việc đầu tiên bạn cần phải làm là in toàn bộ bài viết “Làm thế nào để trở thành white hat hacker” ra giấy, nhưng đừng đọc, mà hãy để chúng trong toilet khi nào cần thì xài dần.

Quay trở lại câu hỏi. An toàn thông tin là một ngành rộng lớn với rất nhiều lĩnh vực. Những gì tôi biết và làm được chỉ gói gọn trong một hai lĩnh vực. Có rất nhiều mảng kiến thức cơ bản mà tôi không nắm vững và cũng có nhiều kỹ năng mà tôi không thạo. Hack tài khoản Yahoo! Mail là một trong số đó. Tôi cũng không biết cách tìm địa chỉ IP của bạn chat smilie.

Xét theo năm mức ngu dốt thì tôi nằm ở mức “1OI – thiếu kiến thức” ở hầu hết các lĩnh vực trong an toàn thông tin. Cũng có lĩnh vực tôi nằm ở mức “2OI – thiếu nhận thức”. Nhiều lần đọc sách vở hoặc nói chuyện với đồng nghiệp, tôi hay nhận ra rằng có nhiều thứ tôi không biết là tôi không biết. Theo ý của anh Ngô Quang Hưng thì đây là chuyện bình thường:

Dân máy tính thường phải đọc/học rất nhiều để theo kịp sự phát triển với tốc độ ánh sáng của ngành mình. Trong quá trình này, với mỗi vấn đề X của ngành, ta sẽ chuyển dần dần từ 3OI xuống 1OI. Sau đó, nếu X là cái mà ta thật sự thích hoặc cần cho công việc thì sẽ chuyển nó lên 0OI.

Rất nhiều sinh viên và nghiên cứu sinh KHMT ở mức 3OI khi mới bắt đầu đi học. Sau đó họ tìm hiểu về quá trình nghiên cứu, quá trình tìm các vấn đề và hướng nghiên cứu mới, quá trính cập nhật kiến thức về ngành của mình, và chuyển dần các thứ lên 2OI. Để có một quá trình hiệu quả từ 3OI lên 2OI không dễ chút nào. Ví dụ đơn giản: các journals, conference nào trong ngành mình là có giá trị, làm thế nào để tìm đọc các bài trong chúng, phương pháp lọc bài đọc thế nào, vân vân.
 

Tôi thấy anh Hưng nói có lý, nên mục tiêu chính của bài viết này là cung cấp một quá trình hiệu quả để bớt ngu về an toàn thông tin.

2 Làm an toàn thông tin là làm gì?

Tôi muốn viết phần này vì nhiều người tưởng tôi làm bảo vệ khi tôi nói tôi làm security. Ngoài ra có lẽ là do thị trường việc làm an toàn thông tin ở Việt Nam không phong phú nên hầu hết đều nghĩ rằng làm an toàn thông tin nghĩa là đảm bảo an toàn hệ thống mạng (network/system security), trong khi thực tế đây chỉ là một trong số rất nhiều công việc trong ngành.

Trong bốn phần nhỏ tiếp theo, tôi sẽ giới thiệu bốn nhóm công việc chính trong ngành. Đối với mỗi nhóm công việc, tôi sẽ bàn một chút về triển vọng nghề nghiệp ở Việt Nam và Mỹ, hai nơi mà tôi có dịp được quan sát. Nếu bạn không biết bạn thích làm gì thì cứ chọn một công việc rồi làm thử. Các công việc này đều có liên quan nhau, nên kiến thức mà bạn học được trong quá trình thử vẫn hữu ích cho những nghề khác.

2.1 An toàn sản phẩm (product security)

Công việc chính của nhóm này là làm việc với các đội phát triển sản phẩm để đảm bảo sản phẩm làm ra an toàn cho người dùng và an toàn cho hệ thống của công ty, cụ thể là:

* Kiểm định mã nguồn và thiết kế của sản phẩm

* Phát triển các giải pháp kỹ thuật và quy trình phát triển phần mềm an toàn để phát hiện và ngăn chặn những kỹ thuật tấn công đã biết

* Đào tạo nhân lực để nâng cao nhận thức về an toàn thông tin cũng như kỹ năng viết mã an toàn

* Nghiên cứu các hướng tấn công mới có thể ảnh hưởng hệ thống sản phẩm và dịch vụ của công ty

Tóm gọn lại thì nhóm này chuyên tìm lỗ hổng và kỹ thuật tấn công mới. Đây là công việc của tôi và tôi thấy đây là công việc thú vị nhất trong ngành smilie.

Ở Mỹ thì thông thường thì chỉ có các hãng có phần mềm và dịch vụ lớn như Facebook, Google, Microsoft, Oracle, v.v. hay các tập đoàn tài chính ngân hàng lớn mới có đội ngũ tại chỗ để đảm nhiệm công việc này. Các công ty nhỏ thường chỉ thuê dịch vụ của các công ty tư vấn. IBM và Big Four đều có cung cấp dịch vụ tư vấn này. Dẫu vậy nếu được chọn lựa thì tôi sẽ chọn làm cho các công ty chuyên sâu như Matasano, iSec, Leviathan, Gotham, IOActive, Immunity, v.v.

Ở Việt Nam thì thị trường việc làm cho người làm an toàn sản phẩm có vẻ ảm đạm hơn. Cho đến nay tôi biết chỉ có một vài công ty ở Việt Nam là có nhân viên chuyên trách lĩnh vực này. Các công ty khác (nếu có quan tâm đến an toàn thông tin) thì hầu như chỉ tập trung vào an toàn vận hành. Các công ty tư vấn an toàn thông tin ở Việt Nam cũng không tư vấn an toàn sản phẩm, mà chỉ tập trung tư vấn chung chung về các quy trình và tiêu chuẩn an toàn thông tin.

2.2 An toàn vận hành (operations security)

Công việc chính của nhóm này là đảm bảo sự an toàn cho toàn bộ hệ thống thông tin của doanh nghiệp, với ba nhiệm vụ chính:

* Ngăn chặn: đưa ra các chính sách, quy định, hướng dẫn về an toàn vận hành; kiện toàn toàn bộ hệ thống thông tin, từ các vành đai cho đến máy tính của người dùng cuối; cấp và thu hồi quyền truy cập hệ thống; quét tìm lỗ hổng trong hệ thống, theo dõi thông tin lỗ hổng mới và làm việc với các bên liên quan để vá lỗi, v.v.

* Theo dõi và phát hiệ: giám sát an ninh mạng.

* Xử lý: phản hồi (incident response) và điều tra số (digital forensics) khi xảy ra sự cố an toàn thông tin, từ tài khoản của nhân viên bị đánh cắp, rò rỉ thông tin sản phẩm mới cho đến tấn công từ chối dịch vụ.

Đây là công việc khó nhất, nhưng lại ít phần thưởng nhất của ngành an toàn thông tin.

Tương tự như trên, chỉ có các hãng lớn của Mỹ mới có đội ngũ tại chỗ để phụ trách toàn bộ khối lượng công việc đồ sộ này, nhất là mảng xử lý và điều tra. Đa số các công ty chỉ tập trung vào ngăn chặn và sử dụng dịch vụ của bên thứ ba cho hai mảng còn lại. Các hãng như Mandiant, Netwitness hay HBGary cung cấp dịch vụ điều tra các vụ xâm nhập và có rất nhiều hãng khác cung cấp dịch vụ giám sát an ninh mạng.

Ở Việt Nam thì thị trường việc làm cho người làm an toàn vận hành tương đối phong phú hơn so với an toàn sản phẩm. Các công ty và tổ chức tài chính lớn đều có một vài vị trí chuyên trách về an toàn vận hành. Đa số người làm về an toàn thông tin ở Việt Nam mà tôi biết là làm trong lĩnh vực này. Dẫu vậy hầu như chưa có ai và công ty tư vấn nào làm về phản hồi và điều tra sự cố.

2.3 Phát triển công cụ (applied security)

Công việc chính của nhóm này là phát triển và cung cấp các công cụ, dịch vụ và thư viện phần mềm có liên quan đến an toàn thông tin cho các nhóm phát triển sản phẩm sử dụng lại.

Nhóm này bao gồm các kỹ sư nhiều năm kinh nghiệm và có kiến thức vững chắc về an toàn thông tin, viết mã an toàn và mật mã học. Họ phát triển các thư viện và dịch vụ dùng chung như phân tích mã tĩnh – phân tích mã động (static – dynamic code analysis), hộp cát (sandboxing), xác thực (authentication), kiểm soát truy cập (authorization), mã hóa (encryption) và quản lý khóa (key management), v.v.

Đây là dạng công việc dành cho những ai đang viết phần mềm chuyên nghiệp và muốn chuyển qua làm về an toàn thông tin. Đây cũng là công việc của những người thích làm an toàn sản phẩm nhưng muốn tập trung vào việc xây dựng sản phẩm hơn là tìm lỗ hổng.

Rõ ràng loại công việc này chỉ xuất hiện ở các công ty phần mềm lớn. Ở các công ty phần mềm nhỏ hơn thì các kỹ sư phần mềm thường phải tự cáng đáng công việc này mà ít có sự hỗ trợ từ nguồn nào khác. Ở Việt Nam thì tôi không biết có ai làm dạng công việc này không.

2.4 Tìm diệt mã độc và các nguy cơ khác (threat analysis)

Ngoài an toàn sản phẩm ra thì đây là một lĩnh vực mà tôi muốn làm. Công việc chính của nhóm này là phân tích, truy tìm nguồn gốc và tiêu diệt tận gốc mã độc và các tấn công có chủ đích (targeted attack). Mã độc ở đây có thể là virút, sâu máy tính, hay mã khai thác các lỗ hổng đã biết hoặc chưa được biết đến mà phần mềm diệt virút thông thường chưa phát hiện được. Các loại mã độc này thường được sử dụng trong các tấn công có chủ đích vào doanh nghiệp.

Tôi nghĩ rằng sau hàng loạt vụ tấn công vừa rồi thì chắc hẳn các công ty lớn với nhiều tài sản trí tuệ giá trị đều muốn có những chuyên gia trong lĩnh vực này trong đội ngũ của họ. Ngoài ra các công ty chuyên về điều tra và xử lý sự cố như Mandiant, HBGary hay Netwitness mà tôi đề cập ở trên đều đang ăn nên làm ra và lúc nào cũng cần người. Các công ty sản xuất phần mềm diệt virút dĩ nhiên cũng là một lựa chọn.

Ở Việt Nam thì tôi nghĩ hầu hết doanh nghiệp vẫn chưa thấy được nguy cơ đến từ các cuộc tấn công có chủ đích, thành ra họ sẽ không tuyển người chuyên trách vấn đề này. Tôi cũng không biết có công ty tư vấn nào ở Việt Nam chuyên về điều tra và xử lý sự cố hay không. Tôi nghĩ lựa chọn khả dĩ nhất cho những người thích mảng công việc này là các công ty phần mềm diệt virút.

Tuy nhiên cũng cần lưu ý rằng trong vài năm gần đây ở Việt Nam còn xuất hiện những loại mã độc nhắm vào đông đảo người dùng máy tính bình thường. Vấn nạn này có lẽ sẽ còn kéo dài trong nhiều năm tới và lẽ đương nhiên “phe ta” lúc nào cũng cần thêm những chiến sĩ lành nghề như anh TQN. Thành ra dẫu triển vọng nghề nghiệp không sáng sủa cho lắm, nhưng tôi rất hi vọng sẽ ngày càng nhiều người tham gia vào việc phân tích các mã độc nhắm vào người dùng máy tính ở Việt Nam. Đối với tôi họ là những người hùng thầm lặng, chiến đấu đêm ngày với các “thế lực thù địch” để bảo vệ tất cả chúng ta.

3 Học như thế nào?

Đa số những bạn viết thư cho tôi đều đang học đại học ngành CNTT và tất cả đều than rằng chương trình học quá chán, không có những thứ mà các bạn muốn học. Tôi nghĩ đây là một ngộ nhận.

Hối tiếc lớn thứ nhì trong sự nghiệp học tập mấy chục năm của tôi là đã không học nghiêm túc khi còn là sinh viên (hối tiếc lớn nhất là tôi đã không nghỉ hẳn, nhưng đó là một câu chuyện dài khác). Tôi cũng đã nghĩ rằng chương trình học ở đại học là lạc hậu và không cần thiết. Bây giờ nhìn lại thì tôi thấy nội dung và cách dạy của từng môn học thì đúng là lạc hậu (chỉ có mấy môn triết học Mác-Lênin là bắt kịp ánh sáng thời đại), nhưng toàn bộ giáo trình đại học vẫn cung cấp được một cái sườn kiến thức rất cần thiết cho một kỹ sư an toàn thông tin.

Ở đại học người ta có cách tiếp cận top-down, nghĩa là dạy từ đầu đến cuối những kiến thức nằm trong chương trình. Điều này dễ dẫn đến tình trạng là người học phải học những kiến thức mà họ không thấy cần thiết. Nếu chương trình học cũ kỹ và không có nhiều thực hành, hoặc người dạy không chỉ ra được bức tranh toàn cảnh, vị trí hiện tại của người học và bước tiếp theo họ nên làm là gì thì người học sẽ dễ cảm thấy rằng họ đang phí thời gian học những kiến thức vô bổ.

Trong khi khi đi làm thì cách tiếp cận là bottom-up, nghĩa là lao vào làm, thấy thiếu kiến thức chỗ nào thì học để bù vào chỗ đó. Lúc này tôi hoàn toàn chủ động trong việc học và tôi cũng hiểu rõ tôi cần học cái gì và tại sao. Điều thú vị là mỗi khi truy ngược lại nguồn gốc của những kiến thức tôi cần phải có, tôi thường thấy chúng nằm trong chương trình đại học.

Ví dụ như tôi muốn luyện kỹ năng dịch ngược mã phần mềm (reverse code engineering – RCE) thì tôi thấy rằng tôi cần phải có kiến thức về tổ chức và cấu trúc máy tính. Hoặc nếu tôi muốn học về mật mã học thì tôi phải học lý thuyết tính toán, mà khởi nguồn là lý thuyết automata. Nhưng tại sao trước đó tôi cũng đi làm nhưng không thấy được những lỗ hổng kiến thức này? Tôi nghĩ là do tôi làm không đủ sâu. Ví dụ như nếu bạn suốt ngày chỉ lập trình PHP thì bạn sẽ không thể hiểu được tại sao phải nắm vững tổ chức và kiến trúc máy tính. Hoặc giả như công việc của bạn là sysadmin thì cũng sẽ rất khó để bạn thấy được tại sao cần phải học lý thuyết automata.

Những gì tôi nói lan man ở trên có thể tóm gọn lại thế này:

* Học dựa theo chương trình đại học. Nếu bạn đang học đại học các ngành công nghệ thông tin, khoa học máy tính hay toán tin thì nên tập trung vào việc học các môn trong trường. Các học liệu trong phần 4 cũng được soạn theo các đại học lớn trên thế giới.

* Học kiến thức căn bản thật vững (cái gì là căn bản thì xem phần 4), những món còn lại khi nào cần (căn cứ vào nhu cầu công việc) thì hẵng học.

* Tìm dự án lề (side project) mà bạn thích để làm để có thể nhanh chóng nhận ra những mảng kiến thức còn thiếu.

* Thời điểm tốt nhất để học một cái gì đó là khi bạn đang là sinh viên. Thời điểm tốt thứ hai là ngay bây giờ!

Các lớp mà tôi liệt kê trong phần 4 đa số là của đại học Stanford. Bạn không cần phải đến tận nơi, ngồi trong lớp mới có thể học được. Tôi thấy trong nhiều trường hợp thì bạn chỉ cần đọc lecture notes, sách giáo khoa mà lớp sử dụng rồi làm bài tập đầy đủ thì vẫn sẽ tiếp thu đủ kiến thức. Một số lớp mà tôi liệt kê dưới đây được dạy miễn phí rộng rãi trên Coursera.

Bạn có thể tham khảo chương trình SCPD nếu muốn học chung với các sinh viên Stanford khác. Đây là chương trình học từ xa thông qua video. Buổi sáng lớp diễn ra thì buổi chiều bạn đã có video để xem. Thi cử như các sinh viên chính quy khác và điểm phải trên B mới được học tiếp. Đây là chương trình mà tôi theo học. Điểm thú vị là mỗi học kỳ bạn chỉ cần lấy một lớp, nhưng Stanford vẫn sẽ cho bạn xem video của tất cả các lớp khác.

Ngoài Stanford và Coursera ra, bạn cũng có thể tham khảo các lớp trên Udacity, OCW và MITx. Khi tôi đang viết những dòng này thì MIT và Harvard công bố dự án edX. Chúng ta đang sống trong một thời đại cực kỳ thú vị! Bây giờ chỉ cần bạn chịu học thì muốn học cái gì cũng có lớp và học liệu miễn phí. Nhưng mà học cái gì bây giờ?

4 Học cái gì?

Có ba món quan trọng cần phải học: lập trình, lập trình và lập trình! Để làm việc được trong ngành này, bạn phải yêu thích lập trình. Không có cách nào khác. Thề luôn!

Tôi dành khá nhiều thời gian tìm hiểu giáo trình khoa học máy tính của các trường đại học lớn trên thế giới và tôi thấy tất cả các môn học đều có phần bài tập là lập trình. Học cái gì viết phần mềm cho cái đó. Học về hệ điều hành thì phần bài tập là viết một hệ điều hành. Học về mạng thì viết phần mềm giả lập router, switch hay firewall. Cá nhân tôi cũng thấy rằng lập trình là cách tốt nhất để tiếp thu kiến thức một môn học nào đó, biến nó thành của mình. Nói cách khác, lập trình là một cách mã hóa tri thức khá hiệu quả.

Ngoài ra nhìn vào mô tả công việc ở phần 2, bạn cũng có thể thấy kỹ năng lập trình quan trọng đến dường nào, bởi hầu hết các vấn đề và giải pháp của an toàn thông tin là đến từ phần mềm. Rõ ràng muốn tìm lỗi của phần mềm thì bạn phải hiểu được phần mềm thông qua mã nguồn trực tiếp hay trung gian của nó. Rất có thể bạn sẽ không phải lập trình hàng ngày, nhưng bạn phải viết được những công cụ nhỏ hay những thư viện hỗ trợ cho công việc và các lập trình viên khác.

Vậy làm thế nào để lập trình giỏi? Câu hỏi này làm tôi nhớ đến câu chuyện cười về ông lập trình viên không thể ra khỏi phòng tắm vì trên chai dầu gội có ghi hướng dẫn sử dụng là “cho vào tay, xoa lên đầu, xả nước và lập lại”. Từ khóa trong câu chuyện này là “lập lại”: muốn giỏi lập trình thì cách tốt nhất là lập trình nhiều vô!

Nhưng mà lập trình bằng ngôn ngữ gì bây giờ? Đây là câu hỏi dễ làm cho các lập trình viên oánh nhau nhất . Cá nhân tôi thấy rằng người làm an toàn thông tin bây giờ cần phải thông thạo C, x86 Assembly, Python (hoặc Ruby) và JavaScript. Tôi có nói lý do tại sao trong phần giới thiệu sách tiếp theo.

Lập trình

* Brian Kernighan, Dennis Ritchie, The C Programming Language (2nd Edition): kinh điển và phải-đọc cho tất cả những ai muốn học C! Linus Torvalds từng nói rằng “[...] all right-thinking people know that (a) K&R are _right_ and (b) K&R are right“. Tôi đã từng rất sợ C (vì nghĩ nó phức tạp), và cuốn này giúp tôi không còn sợ nữa.

* Randal Bryant, David O’Hallaron, Computer Systems: A Programmer’s Perspective: cuốn này được dùng cho lớp CS107. Đọc cuốn này và làm bài tập của lớp CS107 sẽ rèn cho bạn kỹ năng lập trình C và x86 Assembly. Sau khi đọc cuốn này, bạn sẽ biết tại sao có lỗi tràn bộ đệm và cách khai thác chúng. Tôi rất thích các chương nói về x86 và sự liên kết giữa các công cụ như preprocessor, compiler và linker.

* David Hanson, C Interfaces and Implementations: muốn mau “lên cơ” bida thì phải thường xuyên xem người khác chơi để mà học “đường” mới. Tương tự, muốn giỏi lập trình thì phải thường xuyên đọc mã của những cao thủ. David Hanson là một cao thủ C và cuốn sách này sẽ chỉ cho bạn nhiều “đường” mới trong việc sử dụng C. Tôi thích các bài tập của cuốn sách này. Tôi nghĩ chỉ cần luyện các bài này là đủ để trở thành một lập trình viên C hạng lông.

* Justin Seitz, Gray Hat Python: Python Programming for Hackers and Reverse Engineers: cuốn này sẽ giúp bạn sử dụng Python để viết những công cụ nho nhỏ mà bất kỳ ai làm an toàn thông tin cũng sẽ phải viết một vài lần trong đời.

* Douglas Crockford, JavaScript: The Good Parts: JavaScript là ngôn ngữ thống trị WWW. Nếu bạn muốn làm an toàn (ứng dụng và trình duyệt) web thì bắt buộc phải thành thạo ngôn ngữ. Cuốn sách rất mỏng này của tác giả JSON giới thiệu đầy đủ những vấn đề mà người làm an toàn ứng dụng cần phải biết về JavaScript. Cuốn này có thể dùng làm sách giáo khoa thay cho cuốn “Javascript: The Definitive Guide” trong lớp CS142 (xem bên dưới). Đọc cuốn này tôi mới hiểu closure là gì và bản chất prototypal của JavaScript.

* Sẽ đọc: những cuốn được giới thiệu ở https://sites.google.com/site/cinterfacesimplementations/recommended-books.

Hệ điều hành

* Abraham Silberschatz, Peter Galvin, and Greg Gagne, Operating System Concepts, 8th Edition Update: cuốn này là giáo trình của lớp CS140. Tôi nghĩ không cần đọc cuốn này, chỉ cần đọc notes và làm bài tập (viết các phần khác nhau của một hệ điều hành!) là đủ. Đây là một lớp nặng. Tôi theo đuổi lớp CS140 này giữa chừng thì phải dừng lại do không có đủ thời gian.

* Intel Software Developer Manuals: tôi thấy nên đọc tài liệu của 80386 trước, rồi sau đó hẵng đọc tài liệu của các CPU mới hơn.

* Red Hat, Introduction to System Administration: tôi rất thích chương nói về “philosophy of sysadmin” của cuốn này và tôi nghĩ kỹ năng quản trị hệ thống là cực kỳ cần thiết khi muốn nghiên cứu các kỹ thuật tấn công/phòng thủ mới. Không thể làm an toàn vận hành nếu không có kỹ năng quản trị hệ thống.

* Sẽ đọc: Mark Russinovich, David Solomon, Alex Ionescu, Windows Internals, Part 1: Covering Windows Server 2008 R2 and Windows 7.

Mạng máy tính

* Richard Stevens, TCP/IP Illustrated Vol I: cuốn sách này quá nổi tiếng rồi nên tôi nghĩ không cần phải giới thiệu. Tôi chưa đọc Vol II, III nhưng nhất định sẽ tìm đọc trong thời gian tới. Lớp CS144 dùng một cuốn sách khác. Tôi chưa học lớp này, nhưng tôi thấy bài tập của họ khá thú vị.

* Stephen Northcutt, Lenny Zeltser, Scott Winters, Karen Kent, Ronald W. Ritchey, Inside Network Perimeter Security, 2nd Edition: tôi thích cuốn này vì nó viết rất dễ hiểu về các vấn đề và công cụ thường gặp trong an toàn mạng.

* Sẽ đọc: Fyodor, Nmap Network Scanning.

Sau khi đã có những kiến thức cơ bản ở trên, bạn có thể theo đuổi lớp CS155. Lớp này có trên Coursera với tên Computer Security. Song song với lớp CS155, bạn có thể tìm đọc các sách sau:

Tìm lỗi phầm mềm

* Mark Dowd, John McDonald, Justin Schuh, The Art of Software Security Assessment: Identifying and Preventing Software Vulnerabilities: Kinh điển và phải-đọc! Cuốn này là kinh thánh của lĩnh vực an ninh ứng dụng. Tôi thích nhất phần nói về tràn số nguyên và những vấn đề của ngôn ngữ C trong cuốn này.

* Dafydd Stuttard, Marcus Pinto, The Web Application Hacker’s Handbook: Discovering and Exploiting Security Flaws: cuốn này tập trung vào ứng dụng web. Tôi không đọc cuốn này kỹ lắm, mà chỉ thường dùng nó để tham khảo. Dẫu vậy tôi nghĩ nó là một cuốn giới thiệu tốt cho những ai mới bắt đầu.

* Michal Zalewski, The Tangled Web: cuốn này mới xuất bản gần đây nhưng đã ngay lập tức trở thành kinh điển! Cuốn này đúc kết quá trình nghiên cứu về an ninh web trong vài năm trời của một trong những hacker xuất sắc nhất thế giới. Tôi nghĩ chỉ cần đọc cuốn này là bạn đã có thể bắt đầu tìm lỗ kiếm tiền được rồi. Cuốn này và cuốn ở trên được dùng làm sách giáo khoa của lớp CS142.

* Sẽ đọc: Tobias Klein, A Bug Hunter’s Diary: A Guided Tour Through the Wilds of Software Security

Dịch ngược mã phần mềm

* Eldad Eilam, Reversing: Secrets of Reverse Engineering: mặc dù có rất nhiều người viết về RCE nhưng tôi thấy đây là cuốn duy nhất hệ thống hóa được các bước quan trọng cần phải làm khi cần dịch ngược mã của một tệp chương trình nào đó.

* Chris Eagle, The IDA Pro Book: The Unofficial Guide to the World’s Most Popular Disassembler: IDA Pro là công cụ tốt nhất để làm RCE và đây là cuốn sách tốt nhất về IDA Pro. Nắm vững C và x86 Assembly thì chỉ cần đọc cuốn này là bạn có thể bắt đầu RCE các phần mềm phức tạp.

* Tham khảo các tài liệu về dịch ngược mã phần mềm của lớp PenTest của đại học NYU http://pentest.cryptocity.net/reverse-engineering/.

* Sẽ đọc: Christian Collberg, Surreptitious Software: Obfuscation, Watermarking, and Tamperproofing for Software Protection: Obfuscation, Watermarking, and Tamperproofing for Software Protection

* Sẽ đọc: Michael Sikorski, Andrew Honig, Practical Malware Analysis: The Hands-On Guide to Dissecting Malicious Software

Điều tra số (digital forensics)

* Brian Carrier, File System Forensic Analysis: Brian Carrier là tác giả của bộ công cụ forensic nổi tiếng The Sleuth Kit. Cuốn này đã giúp tôi “khai quật” được một đoạn video bị xóa lưu trong một máy camera quay lén các máy ATM.

* Sẽ đọc: Cory Altheide, Harlan Carvey, Digital Forensics with Open Source Tools

Mật mã hóa

* Niels Ferguson, Bruce Schneier, Practical Cryptography: tôi có nhiều kỷ niệm đẹp với cuốn này . Hầu hết các kết quả làm việc của tôi trong vài năm vừa rồi là nhờ vào việc đọc cuốn này. Tôi chép lại đây giới thiệu rất hay của một người bạn:

The best security books, you can read “inside out”, taking any recommendation on what to do and looking for people to do the opposite to find flaws. “Firewalls and Internet Security” was like that. So was “Practical Unix Security”, and so is TOASSA. This is that book for crypto. It’s also the one book on crypto you should allow yourself to read until you start actually finding crypto flaws. 


* Jonathan Katz, Yehuda Lindell, Introduction to Modern Cryptography: Principles and Protocols: đây là sách giáo khoa của lớp CS255. Lớp này là lớp Cryptography trên Coursera.

* Sẽ đọc: Adam Young, Moti Yung, Malicious Cryptography: Exposing Cryptovirology

Chú ý đây là những cuốn sách tập trung vào công việc hàng ngày và sở thích của tôi — nói cách khác, còn thiếu nhiều sách của các mảng công việc khác. Dẫu vậy tôi nghĩ những cuốn sách này sẽ giúp bạn có được một kiến thức nền tảng vững chắc để từ đó theo đuổi các nghề nghiệp khác nhau trong ngành an toàn thông tin. Trong thời gian tới tôi sẽ cập nhật thêm những cuốn sách mà tôi đang và sẽ đọc. Nếu bạn biết sách nào hay thì hãy giới thiệu cho tôi.

Ngoài ra trong các sách mà tôi vừa liệt kê không có cuốn sách toán (và lý thuyết khoa học máy tính) nào cả. Tôi nghĩ bạn sẽ tự có câu trả lời cho câu hỏi “Có nên học toán hay không?” khi bắt đầu học mật mã. Về hai mảng này thì tôi rất thích lớp “Great Ideas in Theoretical Computer Science” của Scott Aaronson và cuốn “A Computational Introduction to Number Theory and Algebra” của Victor Shoup. Thích đến nỗi tôi phải viết đoạn này chỉ để nhắc đến chúng. Tôi cũng đã từng dành ra nhiều tháng để đánh vật với "Introduction to the Theory of Computation" của Michael Sipser. Nhưng thôi, tôi không muốn giới thiệu sách toán nữa vì tôi rất dốt món này!

5 Bắt đầu nói nhảm và hết

Phew! Không ngờ là tôi cũng viết được cho đến đây (hi vọng là bạn vẫn đang đọc!). Tôi định viết dông dài về thái độ học tập này nọ, nhưng thôi bài đã dài và nhiều thông tin rồi, nên tôi chỉ nói ngắn gọn thế này:

Cái mà tôi vừa “vẽ” ra là một con đường. Thú thật là tôi không biết đích đến của nó là gì — tôi chỉ biết rằng hành trình mà tôi đã đi qua (và hi vọng là những chặng đường sắp tới) đã mang đến cho tôi rất nhiều niềm vui — niềm vui của một con người đi khám phá thế giới, chinh phục những thử thách, để rồi chia sẻ những câu chuyện hay ho với tất cả mọi người.

Mỗi ngày tôi đều dành thời gian đọc sách, làm bài tập, viết mã hoặc chứng minh một cái gì đó. Không ai bắt tôi phải làm những chuyện đó. Có những thứ tôi học cũng không (hoặc chưa) có liên quan gì đến công việc. Tôi học chỉ vì tôi thích và tò mò. Tôi học vì tôi muốn hiểu thêm những thứ mà tôi cho là hay ho. Tôi học vì tôi muốn đi mãi, đi mãi, đi đến tận cùng những cái mà người ta viết trong sách, để xem ở đó có gì hay không.

Hôm rồi tôi đọc một mẩu chuyện về Richard Feynman, trong đó có đoạn kể về lúc Feynman bị bệnh gần đất xa trời, ông tâm sự rằng, “[I'm going to die but I'm not as sad as you think because] when you get as old as I am, you start to realize that you’ve told most of the good stuff you know to other people anyway”. Đương nhiên những gì tôi biết làm sao mà “good” bằng những gì Feynman biết, nhưng dẫu sao thì tôi cũng sẽ học theo Feynman: có biết chuyện gì hay ho thì kể cho nhiều người khác cùng biết. Bài này là một chuyện như thế.

Happy hacking!

-m

(cảm ơn đại ca M. đã đọc và sửa bản nháp của bài này)

doremon-nobita wrote:

Cho nên sau 7 năm nỗ lực, chịu khó chịu khổ, chịu mắng chịu chửi... thì giờ đây cái thành công trước hết là tôi đã đủ bản lĩnh để viết ra những bài văn được người khác chịu đọc, nói những lời nói người khác chịu nghe. Mỗi 1 ngày của tôi đều là những ngày hạnh phúc và hưng phấn tột độ, mặc dù hiện giờ tôi chưa có tiền, chưa có việc làm... chưa có gì hết. Vì tôi đang chờ đợi, chờ đợi khi tài năng của mình đã chín mùi thì khi đó tôi sẽ thực hiện ước mơ của mình: in dấu chân trên mọi ngóc ngách của thế giới. Tôi không biết những người giàu có, nghề nghiệp cao sang... có hạnh phúc hay không. Nhưng cái tôi biết là chỉ cần có niềm tin vào cuộc sống, ý chí không gục ngã thì bao nhiêu đó là quá đủ: vì mỗi phút mỗi giờ.... đều tuyệt vời
 


àh thì ra là thế. mất có 7 năm mà đã làm được bao nhiêu đó việc. các cuốn sách của bạn thật bổ ích. đó là điều tôi muốn biết. chúc mừng bạn.

-m

@doremon-nobita: chẳng có gì để tranh luận ở đây cả. những cuốn sách nào có ích với bạn thì bạn cứ tiếp tục đọc, còn tôi dẫn bài viết của tôi là để những người tham gia chủ đề này có thêm một góc nhìn khác về những loại sách mà tôi cho là vô bổ.

tôi chỉ mong bạn làm ơn tập trung vào chủ đề chính, đó là đưa ra những kinh nghiệm và chỉ dẫn thực tế về việc học tiếng Anh làm sao cho hiệu quả. tôi nói những bài viết của bạn không liên quan đến việc học tiếng Anh vì chúng bàn đến những vấn đề vượt ra xa khỏi phạm vi câu hỏi và nên được tách ra thành những chủ đề riêng nếu bạn muốn bàn về những vấn đề đó. còn gom chung lại với nhau, thú thật là tôi thấy giống như là "tả pí lù", không đâu vào đâu cả.

hỏi ngoài lề một chút: bạn đọc nhiều sách như thế, chắc hẳn bạn có đầy đủ niềm tin, ý chí, lý tưởng... rồi, vậy bạn đã làm được cái gì cụ thể chưa? bạn có biến được ước mơ nào của bạn thành hiện thực chưa? nếu có thì tôi rất muốn nghe và rất muốn biết thêm các cuốn sách đã giúp bạn như thế nào.

-m
câu hỏi mở đầu cho chủ đề này rất đơn giản: học tiếng Anh thế nào cho hiệu quả và tôi thấy chỉ có bài viết đầu tiên là hướng đến trả lời câu hỏi này, còn lại đều bàn đến những vấn đề không liên quan, trích từ những cuốn sách self-help mà có lần tôi gọi là "sách sướng" [1]. tôi có lời khuyên cho bạn doremon-nobita là hãy bớt thời gian đọc những cuốn sách như thế và dành nhiều thời gian hơn để học những kỹ năng cụ thể.

về việc học tiếng Anh thì tôi bổ sung thêm một số ý thế này vào bài viết đầu tiên của bạn doremon-nobita:

1. không thể sử dụng tiếng Anh vì vốn từ vựng quá ít. vấn đề này có thể giải quyết rất dễ, bằng cách đọc nhiều hơn. phải đọc hàng ngày, từ các nguồn như sách vở (cả chuyên ngành lẫn các ngành khác), báo chí, xem phim có phụ đề tiếng Anh. chú ý thật kỹ cách phát âm và nhấn của những từ học được.

2. nghe kém cũng vì không nghe thường xuyên. cách đây vài năm tôi có một mơ ước là có thể xem được phim nước ngoài mà không cần phụ đề. ngày nào tôi cũng xem phim và cố gắng lắng nghe, rồi tự dưng một hôm tôi bắt đầu nghe được. thay vì phim thì các bạn cũng có thể nghe nhạc, nghe tin tức báo đài.

3. viết kém vì không viết thường xuyên. vấn đề này có thể giải quyết bằng cách tìm một người bạn nước ngoài để tán gẫu hàng ngày. bạn nào làm kỹ thuật thì có thể bắt đầu bằng cách chui vào các kênh IRC của các phần mềm mà bạn thích. khi đọc sách báo hoặc tin tức, nếu thấy mẫu câu nào hay thì nên chép lại vào một nơi nào đó để khi cần diễn đạt một ý tương tự thì biết nên viết thế nào.

4. nói kém vì không biết phát âm tiếng Anh (hạn chế này cũng ảnh hưởng lớn đến khả năng nghe). đây là vấn đề rất khó giải quyết nếu bạn đang ở VN. tôi đang làm việc ở Mỹ từ hơn một năm nay và tôi thấy không chỉ riêng tôi mà hầu hết những người VN học tiếng Anh ở VN đều bị vấn đề này, mặc dù có những người đã ở Mỹ nhiều năm. với một môi trường sống và làm việc phải thường xuyên sử dụng tiếng Anh mà chúng tôi vẫn nói sai tiếng Anh thì sẽ rất khó để nói được tiếng Anh, nếu không muốn nói là không thể, nếu bạn đang ở VN. ngoài giáo trình mà bạn doremon-nobita đưa ra, tôi thấy cuốn sách Well Said [2] cũng rất tốt. đây là cuốn sách mà tôi vẫn đang dùng hàng ngày mỗi khi gặp trở ngại về việc nói tiếng Anh.

thứ tự 1, 2, 3, 4 này cũng là thứ tự mà tôi nghĩ là bạn nên ưu tiên. nói cách khác, phát triển số lượng từ vựng và khả năng nghe quan trọng hơn là phát triển khả năng viết và nói. nếu có ít thời gian thì chủ yếu tập trung vào mục 1 và 2, bởi hai kỹ năng này là đủ để giúp bạn tiếp nhận thông tin bằng tiếng Anh rồi. sau khi đã có nhiều từ vựng và nghe tốt, bắt đầu học nói và viết cũng dễ hơn. đây chỉ là kinh nghiệm cá nhân của tôi, nhưng có vẻ nó cũng giống với quá trình phát triển ngôn ngữ của trẻ con.

tựu trung lại thì những gì tôi nói cũng chỉ là "văn ôn võ luyện"; chỉ có sử dụng thường xuyên mỗi ngày thì mới khá lên được. tôi sử dụng tiếng Anh hàng ngày trong 3-4 năm nay và tôi thấy rõ ràng là tiếng Anh của tôi tiến bộ hơn hẳn so với thời gian trước đó. mà tôi không phải là người có khiếu về ngôn ngữ, nên rất có thể bạn chỉ mất 1-2 năm là đã có thể sử dụng thành thạo tiếng Anh rồi.

những bạn đang đọc chủ đề này chắc hẳn đều đã biết tại sao cần phải học tiếng Anh. dẫu vậy tôi cũng muốn nhắn nhủ là tiếng Anh càng khá lên thì tôi lại càng hiểu ra thiệt thòi của những người không thể sử dụng tiếng Anh, trong một thế giới thống trị bởi những người nói ngôn ngữ này.

-m

[1] http://vnhacker.blogspot.com/2008/03/ddoc-sach.html

[2] http://www.amazon.com/Well-Said-Pronunciation-Clear-Communication/dp/1424006252
đứng đầu là BEAST smilie


1. BEAST (by: Thai Duong and Juliano Rizzo)

2. Multiple vulnerabilities in Apache Struts2 and property oriented programming with Java (by: Johannes Dahse)

3. DNS poisoning via Port Exhaustion (by: Roee Hay and Yair Amit)

4. DOMinator – Finding DOMXSS with dynamic taint propagation (by: Stefano Di Paola)

5. Abusing Flash-Proxies for client-side cross-domain HTTP requests (by: Martin Johns and Sebastian Lekies)

6. Expression Language Injection (by: Stefano Di Paola and Arshan Dabirsiaghi)

7. Java Applet Same-Origin Policy Bypass via HTTP Redirect (by: Neal Poole)

8. CAPTCHA Hax With TesserCap (by: Gursev Kalra)

9. Bypassing Chrome’s Anti-XSS filter (by: Nick Nikiforakis)

10. CSRF: Flash + 307 wwwect = Game Over (by: Phillip Purviance)
 


xem đường dẫn đến các tấn công ở đây: https://blog.whitehatsec.com/vote-now-top-ten-web-hacking-techniques-of-2011/. bây giờ chúng ta hãy thảo luận về từng tấn công.

-m
@WinDak, bolzano_1989: trong một thế giới lý tưởng thì kẻ tấn công sẽ trở nên hoàn hảo và không phạm phải bất kỳ sai lầm nào như hai bạn mô tả. dẫu vậy có hai điểm mà các bạn cần lưu ý.

thứ nhất, các kịch bản mà các bạn đưa ra đều dựa trên giả thuyết là kẻ tấn công đã biết lỗi của BKIS từ trước. câu hỏi là làm thế nào mà kẻ tấn công tìm được lỗ hổng này? và trong quá trình tìm kiếm, thử nghiệm lỗ hổng đó, bạn có chắc chắn rằng kẻ tấn công sẽ thực hiện tất cả những gì mà bạn đưa ra trong kịch bản hay không?

mình có nói ở trên, điểm khác biệt mấu chốt là tâm lý của kẻ tấn công. trong giai đoạn tìm kiếm, thử nghiệm lỗ hổng, rất có thể kẻ tấn công vẫn chưa có một ý định gì cụ thể (chẳng hạn như dùng lỗ hổng để deface BKIS). vì lẽ đó, rất có thể kẻ tấn công sẽ không quá cẩn thận và chính sự không cẩn trọng này sẽ tố cáo kẻ tấn công khi anh ta thực hiện tấn công, mặc dù lúc này anh ấy đã rất cẩn thận. cá nhân mình từng thấy ít nhất 2-3 trường hợp như thế này trong thực tế rồi.

thứ hai, chúng ta đang giả định: kẻ tấn công biết và hiểu rõ các kỹ thuật theo dõi trên web. chính sự hiểu biết này giúp cho kẻ tấn công xây dựng được một kịch bản như hai bạn đưa ra. câu hỏi là chuyện gì sẽ xảy ra nếu kẻ tấn công không biết đến các kỹ thuật này? thực tế là không riêng gì kẻ tấn công mà tất cả chúng ta đều không (thể) sợ và không (thể) phòng ngừa những nguy cơ mà chúng ta không biết.

@kinggreedy1991: bạn nên tìm hiểu thật kỹ về các kỹ thuật theo dấu trên web dựa theo các tài liệu mà mình liệt kê ở trên, rồi từ đó hẵng hãy tìm hiểu tiếp xem Tor-browser với Tor-button có thật sự giúp bạn tránh bị theo dõi hay không. đây là một thử nghiệm thú vị, nên làm và sau khi làm xong nên gửi lên HVA để bàn thảo.

mình thấy bạn chưa hiểu bản chất của các kỹ thuật theo dõi, mà chỉ thực hiện vài bài kiểm tra qua loa rồi kết luận là chỉ cần sử dụng Tor-browser với Tor-button là an toàn. ảo tưởng về khả năng của công cụ là tiếc nuối lớn nhất của các cầu thủ Juventus smilie.

-m
giờ mới có thời gian xem chủ đề này một cách rốt ráo.

@conmale: bọn em có làm việc với nhóm Tor khi công bố BEAST và kết luận, đúng như anh nhận xét, Tor không bị ảnh hưởng bởi BEAST vì họ sử dụng miếng vá của OpenSSL từ đầu [1]. dẫu vậy thì ý của em không phải là nói đến độ an toàn của Tor. mời anh xem tiếp để rõ ý em.

@al0nex: cảm ơn vì bạn đã đưa ra một nhận xét rất thú vị: BKIS sẽ bỏ ra bao nhiêu tiền để truy lùng thủ phạm (và rốt cuộc sẽ thu lại được gì)?

@.lht.: phác thảo về cách phát hiện thủ phạm của bạn dùng Javascript cookie chính là điều mà mình muốn nói đến.

thực tế thì ngoài địa chỉ IP, sử dụng Tor hay không sử dụng Tor và Javascript cookie ra, còn có rất nhiều cách khác để một website có thể theo dõi được chúng ta. những kết quả nghiên cứu gần đây cho thấy rất khó để có thể trở nên ẩn danh hoàn toàn khi duyệt web [2] [3] [4].

điểm yếu cốt lõi, mà mình đã có lần đề cập, là attacker thường không có ý định xâm nhập trong những lần đầu tiên viếng thăm nạn nhân. dựa quan sát này và các kết quả nghiên cứu ở trên, người ta hoàn toàn có thể "đánh dấu" trình duyệt của attacker, để rồi khi attacker thực hiện tấn công, hoặc quay lại hiện trường để dò la tin tức, người ta có thể nhanh chóng nhận ra anh attacker này là ai trong quá khứ, mặc dù anh ấy đã cố tính đi xuyên qua Tor. nói nôm na là mặc dù đã che đi khuôn mặt, nhưng hình xăm trên tay hoặc giọng nói hoặc cử chỉ vẫn có thể tố cáo thủ phạm.

để triển khai được một hệ thống theo dõi như thế này cũng không quá khó. dẫu vậy ở nhiều quốc gia, theo dõi người dùng như thế là một hành động không được hoan nghênh và có khi là phạm luật. mình nghĩ đối với một công ty như BKIS thì họ hoàn toàn có thể triển khai một hệ thống như thế, nhưng mình không tin là họ đã, đang hoặc sẽ làm. đơn giản vì có những việc đơn giản hơn nhiều và có hiệu quả tức thì như kiện toàn hệ thống mà họ còn không làm, thì khó mà hình dung họ sẽ đầu tư cho những biện pháp có tính phòng xa như thế này.

ở góc nhìn ngược lại, attacker muốn không bị theo dõi thì phải cập nhật và hiểu rõ những nghiên cứu mới nhất về web security & privacy mà mình đề cập ở trên, rồi tìm cách tự bảo vệ bản thân, một việc mà mình cho là khó hơn rất nhiều so với tấn công BKIS.

nhân tiện mình cũng muốn nói đây là một chủ đề mà mình đã dự tính trình bày ở TetCon 2012, nhưng do không tìm được người làm cùng nên đành phải gác lại. nếu bạn .lht. hoặc ai đó có hứng thú thì mình sẽ rất sẵn sàng hỗ trợ bạn nghiên cứu về vấn đề này, như là một đề tài của TetCon 2013. chúng ta có thể triển khai đề tài này theo hai góc nhìn: góc nhìn của người dùng cuối muốn bảo vệ riêng tư khi duyệt web và góc nhìn của những attacker muốn ẩn danh khi hành sự. mình nghĩ đây là một đề tài rất thú vị, có khả năng tìm ra những kỹ thuật mới chưa được công bố.

-m

[1] https://blog.torproject.org/blog/tor-and-beast-ssl-attack

[2] http://samy.pl/evercookie/

[3] https://grepular.com/Abusing_HTTP_Status_Codes_to_Expose_Private_Information

[4] https://panopticlick.eff.org/
Cho nhóm core security (http://www.google.com/intl/en/jobs/uslocations/mountain-view/engops/security/information-security-engineer-mountain-view/) và Google plus (http://www.google.com/intl/en/jobs/uslocations/mountain-view/engops/security/information-security-engineer-google-mountain-view/). Đây là nhóm của anh Michal Zalewski và Tavis Ormandy, hai tay hacker "khét tiếng" thế giới. Hì hì có người nói là nếu bạn làm trong lĩnh vực security mà không biết lcamtuf với taviso thì bạn chưa thực sự làm trong lĩnh vực này.

Tôi thấy đây là một công việc thú vị, có thể tạo ra tác động lớn, nhiều thử thách và cơ hội học tập. Bạn nào có hứng thú thì có thể gửi CV cho tôi ở địa chỉ thaidn@gmail.com rồi tôi sẽ chuyển tiếp. Nộp trực tiếp thông qua hai đường dẫn ở trên cũng được, nhưng có thể sẽ lâu hơn.

-m
 
Go to Page:  First Page Page 2 4 5 6 Page 7 Last Page

Powered by JForum - Extended by HVAOnline
 hvaonline.net  |  hvaforum.net  |  hvazone.net  |  hvanews.net  |  vnhacker.org
1999 - 2013 © v2012|0504|218|